Những người con xứ Huế xa quê có bít bao điều để nhớ để thương: nào cầu Tràng Tiền, sông Hương thơ mộng, núi Ngự hữu tình, nào cung điện, đền đài, chùa chiền nguy nga,... Nhưng có lẽ nỗi nhớ Huế da diết nhất trong lòng những người con xa xứ là là những cơn mưa tầm tã vào buổi chiều đông.
Hơn bao giờ hết sắc đông năm nay ở Huế đậm hơn. Mưa nhìu. Mưa dai dẳng. Rét như cắt da cắt thịt. Chìu ni cũng rứa, cả bầu trời trắng đục rồi bỗng tối sầm lại. Mưa! Dường phố ướt sũng, rãnh nước ứ đầy. Cây cối giật mình trước từng cơn gió lạnh.
Mưa không ào ào xô tới rồi ngừng bặt như mùa hạ mà chúng tầm tã rơi tưởng chừng khôn bao giờ dứt. Gió quất mưa rát rạt vào mặt người tê buốt. Tiếng mưa khi lắc rắc, khi rì rào đều đều dai dẳng trên mái nhà. Bốn bức tường ướt sũng, ẩm thấp, lạnh lẽo. Thỉnh thoảng, mưa ngừng trong chốc lát như đánh lừa những kẻ thèm trời quang mây tạnh rồi lại rơi.
Người xa quê nhớ chùa Thiên Mụ linh thiêng soi bóng xuống dòng sông Hương trong xanh, nhớ chợ Đông Ba ồn ào, tấp nập,.... Rứa mờ, trong kí ứa, những cơn mưa chiều đông lại hiện về xoá nhoà tất cả. Chỉ còn đoá cái cầu Bạch Hổ, cầu Chợ Dinh,... im lìm trong mưa lạnh, bên cạnh phố phường phủ mờ trong mưa. Dòng sông Hương nhẫn nại hứng chịu những cơn mưa. Lòng sông như rộng hơn khi cây cỏ hai bên bờ nằm rạp xuống. Những hàng cổ thụ như cũng thu mình lại. Gió thả sức tung hoành trên mặt sông, những con thuyền thả mui bịt kín lặng lẽ đi về ẩn hiện trong chìu mưa.
Mưa! Những cơn mưa xứ Huế chìu đông thật thâm trầm. Cây cối xác xơ trụi lá cành. Những loài cây ít rụng lá về mùa đông thì lá như sắt lại. Đã sắp sang xuân rùi mờ cái lạnh vẫn còn theo trên những nụ mai. Thật hiếm khi nghe được tiếng hót của loài chim, có lẽ chúng đã trốn biệt từ khi mới chớm đông rùi. Chìu đông, mưa giăng giăng. giá rét luồn vào da thịt khách bộ hành ngược xuôi. Tiếng xe máy vụt qua trên nền đường lép nhép. Ai cũng vội trở về nhà sau giờ tan học, tan ca để quây quần với người thân bên mâm cơm bốc khói trong những căn nhà đóng kín.
Cơn mưa chìu đông khi bay bay, khi lâm thâm, khi tầm tã. Cứ rứa mờ trận ni qua trận tê. Da diết quá Huế ơi !!!!
Chìu đông, mưa tầm tã thật buồn nhưng đoá lại chính là một nét đẹp rất riêng của đất trời xứ Huế làm nên nỗi nhớ da diết trong lòng những người con xa quê..... !!!!!